Từ Equinox (điểm phân) có nguồn gốc từ aequinoctium trong tiếng Latin và có nghĩa là ngày đêm bằng nhau. Chính điều này tạo cho chúng ta suy nghĩ này, ngày và đêm tại điểm phân có độ dài chính xác bằng 12 giờ. Trên thực tế, ngày và đêm chỉ gần bằng nhau vào ngày Mặt Trời đi qua điểm phân (xuân phân hoặc thu phân). Tại hầu hết các vị trí trên Trái Đất có xu hướng nhận được nhiều ánh sáng ban ngày hơn vào hai ngày này trong năm nhờ vào hiệu ứng khúc xạ của bầu khí quyển và định nghĩa về cách Mặt Trời học hay lặn của chúng ta

1, Hơn 12 giờ nhận được ánh sáng ban ngày
Thu phân sẽ diễn ra vào lúc 19 giờ 34 phút ngày 22 tháng 09 năm 2024. Vào ngày này, người dân ở thủ đô Hà Nội sẽ tận hưởng một ngày (ban ngày) dài 12 giờ 07 phút 19 giây. Trong khi đó, đi xa hơn về phía Nam tới thành phố Hồ Chí Minh, độ dài ban ngày sẽ không thay đổi quá nhiều (12 giờ 06 phút 46 giây).
Vào ngày này, ở Nam Cực, Mặt Trời sẽ mọc trong 24 giờ. Đây chính là cơ hội hoàn hảo để quan sát hiện tượng “Mặt Trời lúc nửa đêm!”
Các vị trí trên xích đạo, độ dài ban ngày luôn dài hơn 12 giờ một chút trong suốt năm

2, Mép trên của đĩa sáng Mặt Trời xác định thời gian mọc
Một trong những lý do tại sao hầu hết các địa điểm trên Trái Đất không tận hưởng chính xác 12 giờ ban ngày và 12 giờ ban đêm vào ngày diễn ra điểm phân là do cách Mặt Trời mọc hay lặn được chúng ta định nghĩa
Nếu Mặt Trời mọc hoặc lặn được hiểu là thời điểm tâm hình học của đĩa sáng Mặt Trời đi qua đường chân trời thì ngày và đêm sẽ dài đúng 24 giờ tại điểm phân. Tuy nhiên, chúng ta lại không sử dụng định nghĩa nay. Bình minh hay hoàng hôn là thời điểm chính xác mà mép trên của đĩa sáng Mặt Trời lần lượt chạm vào đường chân trời phía đông (Mặt Trời mọc) hoặc phía tây (Mặt Trời lặn), Thời gian để Mặt Trời mọc hay lặn hoàn toàn có thể mất tới vài phút làm cho độ dài ban ngày cũng dài hơn một chút tại điểm phân
3, Khúc xạ ánh sáng
